Thật khó có sự sợ hãi nào khủng khiếp hơn, khi một người mẹ dứt ruột đẻ tới 10 đứa con, con trai đẹp như tượng, con gái đẹp như hoa, đều bỗng nhiên lần lượt điên khùng. Nhiều thầy địa lý, thầy cúng, thầy phong thủy, thậm chí cả thiền sư có tiếng tìm đến ngôi nhà này để trấn yểm, rồi phải bỏ của chạy lấy người vì lực bất tòng tâm.
Bí ẩn ngôi nhà "điên" ở Hải Phòng

Tử Vi, Tứ Trụ, Xem Tướng, Gieo quẻ, Xem bói

>> Năm mới 2016 sắp tới. Ai XÔNG ĐẤT nhà bạn phù hợp nhất mang lại tài lộc, may mắn cho bạn cả năm. Hãy XEM TUỔI XÔNG ĐẤT 2016 mới nhất nhé!

Thật khó có sự sợ hãi nào khủng khiếp hơn, khi một người mẹ dứt ruột đẻ tới 10 đứa con, con trai đẹp như tượng, con gái đẹp như hoa, đều bỗng nhiên lần lượt điên khùng.

Nhiều thầy địa lý, thầy cúng, thầy phong thủy, thậm chí cả thiền sư có tiếng tìm đến ngôi nhà này để trấn yểm, rồi phải bỏ của chạy lấy người vì lực bất tòng tâm. Đi qua ngôi nhà đó, hàng xóm ai cũng kinh hãi rảo bước thật nhanh.

Không rộng như ngôi nhà trên nhưng ngôi nhà trong ngõ 239, đường Đà Nẵng (Quận Ngô Quyền, TP. Hải Phòng) lại gây xôn xao dư luận bởi những người sống trong ngôi nhà này lần lượt hóa điên.

1./ Cuộc đời oan nghiệt của người phụ nữa bất hạnh.

Bà Nguyễn Thị Nở sinh năm 1945, đúng vào năm cả nước chết đói, chết như ngả rạ. Nhà không có gì ăn, cả làng chết đói, thế mà cô bé Nở vẫn sống. Sau này, bố mẹ bảo Nở là người giời, không có gì ăn suốt một tuần mà không chết, mà cứ khóc oe oe. Bà Nở bảo, đời bà là vậy, sinh ra, đã đói, đã khổ rồi. "Nếu tôi chết đói luôn khi đó, thì tôi và chục con người không phải khổ đến thế này" Bà khổ nào nói.

Bà Nở đang ngồi trò chuyện (ảnh internet)

Bà Nở quê ở xã Cộng Hiền (Vĩnh Bảo, Hải Phòng). Năm 19 tuổi, bà gặp ông Phạm Văn Phong, trai Hà Nội, nhà ở Giảng Võ hẳn hoi. Ông là trai Hà Nội, nhưng nghề nghiệp là bốc vác xi măng ở Nhà máy xi măng Hải Phòng. Bà Nở cũng làm bốc vác xi măng. Hai kẻ nghèo hèn gặp nhau, nên vợ nên chồng.

Khi được hỏi "Gia đình nhà hai bác, có ai bị tâm thần không?". Bà Nở ngẫm một lát mới nhớ ra rằng, ông ngoại bà bị tâm thần, còn bên chồng thì có anh trai của chồng bị tâm thần. Chẳng biết có mối liên hệ gì không, nhưng bà Nở không tâm thần, ông Phong lại càng bình thường, thế mà đẻ ra tới 10 đứa con tâm thần. Thật là khó tưởng tượng.

Đầu tiên là 3 người con gái đẹp như tranh vẽ của ông bà, là Phạm Thị Thái (SN 1965), Phạm Thị Dung (SN 1971) và Phạm Thị Cúc (SN 1973) đến tuổi 20 chuẩn bị lấy chồng, thì đều tự dưng lơ đơ, man mát. Dù chưa tâm thần hẳn, nhưng thi thoảng có biểu hiện khác người. Rồi bỗng dưng 3 cô con gái này lần lượt mất tích. Người thì bảo bị lừa bán sang Trung Quốc, người thì bảo bị tâm thần bỏ đi lang thang, rồi chết đường chết chợ, giờ không biết ở phương trời nào, bao nhiêu năm rồi, không thấy tin tức gì cả.

Trong số 7 cô con gái, thì có hai cô lấy được tấm chồng, đó là Phạm Thị Lan (SN 1968) và Phạm Thị Tâm (SN 1969). 18 tuổi, chị Lan đã có biểu hiện đơ đơ của người mắc chứng tâm thần. Chồng Lan lại là tay cờ bạc khét tiếng, ra tù vào tội không biết bao nhiêu lần. Hồi đẻ đứa con đầu, ông chồng vẫn đang ngồi tù. Đau buồn nên bệnh tâm thần của Lan càng nặng hơn. Khi cậu con còn đang bú mẹ, thi thoảng Lan lại cởi trần cởi truồng bế con trốn nhà đi lang thang giữa mùa đông giá rét. Khi sinh đứa con thứ hai được 4 tháng tuổi, thì chị… điên hẳn, đập phá tanh bành nhà cửa, gia đình đã phải đưa chị vào trại tâm thần ở Vĩnh Bảo. Từ khi vào trại, Lan không tỉnh táo lại được nữa. Có lẽ Lan phải chung thân với trại tâm thần.

Còn chị Tâm là con thứ 4, hồi chưa lấy chồng cũng hơi chập chập, thi thoảng lại bỏ đi, nhưng đang đi tự dưng sực tỉnh, tự hỏi đường về nhà. Người chồng đầu tiên của chị là trai Hà Nội hẳn hoi. Tuy nhiên, anh này lại là con nghiện nặng, cứ đói thuốc lại nhè vợ ra đánh. Chồng chết, chị đi bước nữa với người đàn ông ở Bắc Giang. Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, chị lại lấy nhầm ông nghiện. Ở với anh này được vài năm, sống chả khác gì địa ngục, anh ta sốc thuốc chết chị mới nhẹ nợ. Người chồng thứ 3 của chị không nghiện ngập, nhưng lại có tính trăng hoa. Mấy năm trước anh ta bỏ nhà theo gái, bỏ mặc mẹ con chị Tâm. Mới ngoài 40 tuổi, chị Tâm đã qua 3 đời chồng, đẻ 6 lần, nhưng chết 2 con, chỉ còn 4. Tuy nhiên, một cậu con của chị học bố, nghiện nặng, lại bị AIDS, đang nằm chờ chết. Một cô con gái mới 15 tuổi đã theo giai, rồi mang bầu, phải giấu giếm sinh con. Hiện chị Tâm đi làm phu hồ, xách vữa cùng đội thợ để nuôi 2 đứa con đang tuổi ăn tuổi học và một ông con nằm chờ chết.

Khi người con điên nặng nhất được đưa vào trại, thì vợ chồng bà Nở đỡ vất vả hơn. Vợ chồng bà cùng hai cậu con trai là Phạm Văn Đức (sinh năm 1978), Phạm Văn Hậu (sinh năm 1979) và cô út Phạm Thị Bích (sinh năm 1983) cùng mưu sinh kiếm sống. Thời điểm cách đây hơn 10 năm, 3 người con út này của bà Nở vẫn còn bình thường như bao thanh niên khác, cũng biết làm thuê làm mướn kiếm sống. Tai họa lại ập đến. Bà Nở nhớ lại: “Hôm đó, tôi đang nấu nướng dưới bếp thì cái Hoa (Phạm Thị Hoa – SN 1976) hét toáng lên: Bố chết rồi, bố chết rồi. Tôi chạy lên, thì thấy ông ấy ngừng thở, sùi bọt mép, mắt trợn ngược. Tôi vuốt mắt cho ông ấy bảo: Ông sống khôn chết thiêng, phù hộ cho mấy đứa còn lại không bị điên khùng nữa, để tôi đỡ vất vả.

Trước đó, cái Hoa vẫn bình thường, đi bán hoa quả kiếm sống. Nhưng nó chứng kiến bố chết, nó khóc lóc, hét toáng lên, rồi mất trí luôn chú ạ. Sau đó nó nằm bẹp trong nhà, không ăn không uống gì cả, người chỉ còn bộ xương. Lúc tỉnh dậy, ăn được, thì suốt ngày hò hét, chửi bới. Nó ở nhà 3 năm thì tôi gửi vào trại Vĩnh Bảo. Đến giờ chưa có ngày nào nó tỉnh táo”.

Bà Nở ngước nhìn bàn thờ lạnh lẽo khói hương. Trên ấy có tấm ảnh một chàng trai đẹp ngời ngời. Đó là Phạm Văn Đức – người con thứ 8 mới chết được 3 năm nay. Theo bà Nở, Đức là đứa con khôn lanh, bình thường nhất của bà, là niềm hy vọng của bà cũng như cả gia đình lúc bà về già. Thế mà…

Hồi đang học phổ thông trung học, Đức đi bơm xe kiếm tiền phụ giúp gia đình. Chẳng rõ mâu thuẫn thế nào, mấy thanh niên đầu gấu cầm cái bơm ném xuống sông Hạ Lý. Tiếc của, Đức nhảy xuống sông mò bơm. Một thằng đứng ở trên bờ cầm hòn đá to bằng quả bưởi ném trúng đầu Đức. Đức bất tỉnh trong bệnh viện mất mấy ngày, vết rách phải khâu tới 8 mũi. Bà Nở tìm đến gia đình kia hòng bắt đền, nhưng gia cảnh cũng nghèo chẳng kém gì nhà bà.

Sau khi ra viện, Đức suốt ngày kêu đau đầu, chóng mặt, không đi học được nữa. Thi thoảng Đức lại lăn quay giãy đành đạch, sùi bọt mép. Càng ngày Đức càng gầy còm, xanh xao. Đức mất trí, rồi điên khùng nặng, phải đưa vào trại tâm thần. Vào trại, có lúc Đức uống cạn cả chai nước lau nhà vệ sinh khiến viêm ruột nặng, chữa mãi không khỏi. Có lúc lên cơn, đau đớn, Đức mài mẩu sắt rạch nát cả mặt mũi, cơ thể.

Và, trong một lần tỉnh táo nhất, Đức cởi áo, xoắn thành sợi thừng, vắt lên cửa sổ thắt cổ chết. Trại gọi bà Nở đến nhận xác con về chôn, nhưng bà nuốt nước mắt bảo: “Nhà không có gì bán được để mua quan tài, cũng chẳng có đất mà chôn. Các bác thương tình thì mai táng cho cháu nó; đời này, kiếp này, tôi mãi đội ơn các bác”. Trại mua tấm ván, rồi cho xe bò chở xác Đức ra nghĩa địa chôn. Hôm đó, bà Nở cũng đến xem họ chôn con mình, chẳng có kèn trống, chẳng có gì làm ma cả. Nhưng đến nay bà Nở cũng mới chỉ có đôi lần đi viếng được mộ con, đó là hôm Đức được chôn và lần giỗ đầu. Giờ khu nghĩa địa hoang cỏ mọc um tùm, bà cũng không nhớ nổi con mình nằm ở chỗ nào nữa.

Sau khi người con thứ 8 treo cổ tự tử trong trại tâm thần, thì đến lượt cậu con trai thứ 9 là Phạm Văn Hậu nổi điên. Đức thì bị đám côn đồ ném đá vào đầu, còn Hậu bị bọn cướp đánh vỡ đầu. Hồi đó, Hậu vào TPHCM làm thuê. Cuối năm, về quê ăn tết, đang ra bến xe thì bị cướp sạch, lại đánh trúng đầu. Người dân đưa Hậu vào viện, nhưng không có tiền, không có người thân thích, điều trị không tốt, nên bị nhiễm trùng, vết thương lở loét, bốc mùi. Về nhà, Hậu kêu đau đầu, rồi nổi cơn điên.

Một lần, cơn điên lên đỉnh điểm, Hậu đập phá nhà cửa tanh bành, không ai ngăn nổi. Đập phá chán thì Hậu phóng hỏa đốt nhà. Đúng lúc đó, cô con gái út Phạm Thị Bích – vốn đang tỉnh táo – cũng đột nhiên nổi điên, reo hò cổ vũ hành động đốt nhà của ông anh trai. Bữa đó công an đến bắt Hậu nhốt ở đồn, rồi đưa vào trại tâm thần. Ở một thời gian, được điều trị tích cực, nên Hậu dần tỉnh táo.

Thời gian sau, Hậu được về. Hậu tìm vào TPHCM làm thuê làm mướn, nghe đâu lúc làm ở nhà máy gỗ, lúc làm hàn xì. Hậu đi biền biệt mấy năm nay, không thấy tin tức gì về cho mẹ.

Vậy là từ một đai gia đình với 10 người con mà cuối cũng không còn một ai hẳn hoi. Nguyên nhân do đâu?

2./ Nguyên nhân là do ngôi nhà "điên" này bị "ma ám"

Chủ nhân của ngôi nhà "điên", bà Nở bảo, nguyên nhân đàn con đông đúc của bà bị tâm thần tất thảy không phải vì có mối liên hệ với ông ngoại bà và anh trai chồng, mà có nguyên nhân rất "mê tín dị đoan", từ cái ngôi nhà "ma ám".

Theo lời bà Nở, xưa kia, ngôi nhà gia đình bà ở là của một anh lái tàu biển rất giàu có. Anh ta mua ngôi nhà này cho vợ ở và thi thoảng về thăm vợ mỗi chuyến cập bến Hải Phòng. Mỗi lần về, anh ta lại mang về một nắm vàng, vợ đựng đầy ống bơ. Hai vợ chồng vàng đeo lủng liểng khắp người.

Thế nhưng, một ngày, hai vợ chồng anh này nổi điên. Lúc tỉnh táo, anh ta đã gọi vợ chồng bà đến, bán cho với giá bằng nửa tháng công bốc vác xi măng. Hai vợ chồng nghèo, tự dưng vớ được ngôi nhà rẻ như cho, nên vui lắm. Sau đó vợ chồng anh này đi đâu, sống chết thế nào thì chẳng ai rõ.

Chẳng biết lời đồn có đúng hay không, hay nặng nợ truyền kiếp, nhưng số phận gia đình bà Nở lại cay nghiệt đến vậy. Bà mê tín dị đoan, rước không biết bao nhiêu thầy cúng về. Tuy nhiên, thầy cúng thì cứ cúng, những đứa con đẹp đẽ thì cứ lần lượt điên khùng, không gì kìm hãm được. Mấy ông thầy cúng chả chế ngự được cái sự điền rồ triền miên trong ngôi nhà này, thì đổ cho "đất nghịch", đổ cho người Trung Quốc xưa kia "yểm bùa"... Họ còn bảo, nếu họ đuổi tà ma trong nhà, thì họ sẽ bị tà ma... ăn thịt!

Trong cơn cùng quẫn, thầy phán sao, bà nghe vậy. Thế là suốt mấy ngày liền, bà lầm rầm hương khói, những mong tai ương tạm tha cho ngôi nhà đã có quá nhiều niềm đau ấy. Thế nhưng, tất cả chỉ là công dã tràng. Số hẩm hiu của bà chẳng phép nhiệm mầu nào thay đổi được

Thôi thì đủ cả thứ đồn đại, đủ cả thứ dị đoan trong ngôi nhà ma ám này. Kết cục thì hồi đầu năm, túng quá, bà Nở tính bán căn nhà để có tiền nuôi con, chữa bệnh cho con, rồi mẹ con ra gầm cầu Bính, Cầu Niệm, Cầu Rào, hay cái gầm cầu nào ở cũng được, ở với bọn nghiện cũng được. Nhưng khốn nỗi, gọi mãi mới có người đến mua. Anh ta tính giá 200 ngàn một mét vuông, miếng đất của bà tổng cộng 60 mét vuông, vậy vị chi là 12 triệu đồng.

Cầm 12 triệu đồng thì làm được gì chứ, đủ cho một đứa nằm viện nửa tháng là cùng. Trong khi, những ngôi nhà bên cạnh, họ bán vài trăm triệu, thậm chí tiền tỉ. Ấy vậy mà, đã từng có một vị khách nữa đến trả ngôi nhà giữa TP. Hải Phòng của bà 5 triệu đồng. Sao người ta đang tâm thế nhỉ? Nghĩ vậy, bà không bán nữa, mà mẹ con lặng lẽ sống qua ngày, có cơm ăn cơm, có cháo ăn cháo, lủi thủi giữa thành phố phồn hoa này.

Tài sản duy nhất của bà bây giờ là mấy cuốn sổ chứng nhận các con bà bị bệnh tâm thần. Bà bảo, nhờ mấy cuốn sổ ấy mà con bà được nhà nước trợ cấp. Số tiền trợ cấp ấy tuy ít ỏi, nhưng cũng giúp bà vơi bớt gánh lo toan. Tuy vậy, mấy năm nay, thấy lưng mỏi, chân đau, bà biết, bà chẳng còn sống được bao lâu nữa. Khi về với bên kia thế giới, với bà thì coi như trút hết muộn phiền, nhưng bà lo cho các con của mình lắm. Không biết chúng sẽ bấu víu vào đâu khi lơ ngơ trên cõi đời này.

Ngôi nhà đáng giá tiền tỷ bỗng dưng hiu quạnh, bị người đời xa lánh bởi lời đồn mà ám. Những con bà tại sao lại bỗng dưng lần lượt phát điên cũng không ai giải thích được. Ngôi nhà thì trống vắng, xiêu vẹo, ọp ẹp héo hắt vì 10 người con hóa điên. Tất cả đều được đổ lỗi cho một thế lực siêu nhiên đáng sợ là ma ám.

Để làm rõ những bí ẩn trong ngôi nhà "điên" bị “ma ám” ở Hải Phòng này, một số nhà phong thủy "cao tay" ở khắp nơi đã xuống Hải Phòng. Sau khi trao tiền, quà giúp đỡ cho gia đình bà Nở, họ đã tiến hành đo đạc, vẽ lại phong thủy mảnh đất, ngôi nhà, sử dụng con lắc cùng các thiết bị đo đạc để xác định tia đất. Họ cũng xác định được chỗ giường nằm trong nhà bà Nở có tia đất độc hại. Tuy nhiên, không biết việc xử lý, hóa giải ngôi nhà này như thế nào nhưng đến bây giờ ngôi nhà này vẫn lạnh lẽo, vắng lặng với rất nhiều câu chuyện ghê người bí ẩn.

>> Xem ngay TỬ VI 2016 mới nhất!

>> Xem ngay VẬN HẠN 2016 mới nhất!


Nguồn: ST & Tổng hợp từ Internet:

Về Menu

bí ẩn huyền bí tâm linh


Tứ trụ Sư Tử là bà mẹ nhiệt huyết nhất Ngạch giác trong nhà những chòm sao nam mang thai Quy báo đời sống hôn nhân đàn ông trán cao Tránh số gi vo chinh tuoi tuat xem tướng chân Triệt con giáp không biết tiêu tiền văn cúng tất niên cung song tử và thiên bình Huong NhÒ sao Cong cách nuôi rắn mối con phong thủy ví tiền sao Bat tọa cách chọn bậc cầu thang xem tử vi Tử vi thứ 3 của 12 Con Giáp đồ lưu niệm may mắn ăn Bích Thượng Thổ chòm sao nữ thực tế Sao TRỰC PHÙ bọ Tuổi hợi thảm nhムtiêu tiền rộng rãi nằm chuyện lớn tình yêu xử nữ phong thủy phòng đọc tu vi ăn chay điền VĂN XƯƠNG lá số dự đoán thời vận 2013 tiền bạc tùng hình dáng móng tay sao pha quan Điên cơ thể